''Một
mình đi mãi, trên đường dài không thấy!
Ai người quen tôi đấy, bao giờ đời sẽ
vui”.
Nghe một câu hát thấy lòng ta nức nở, cứ quay hoài trong tâm khảm.
Đi qua bao cuộc vui, vẫn thấy mình cô độc.
Đi qua ngày gió nổi, thấy lòng mình hoang hoải.
Đi qua bao mặt người, bỗng lòng chợt hỏi lòng "Triệu người quen có mấy người thân"
Ta đi tìm gì trong những hục tủ của lòng người. Làm sao biết trong tim người mỉm cười hân hoan những gì ta chắt gửi.
Khi cái quan trọng nhất đời người là một bờ vai tin cậy để nương tựa, say đắm vị bình an.
Nhưng câu trả lời vọng lại từ chốn hư vô.
Một thoáng ta nhận ra lòng người không rộng như ta tưởng, những vỏ bọc của niềm tin được vỗ về vẫn còn nguyên lời tình sự, nồng nặc tình nghĩa nằm bên “bức tường” đổ nát.
Vô tình ta dẫm phải mảnh vỡ ngộ nhận.
Thôi....................
Ta về quét chiều gom thành tối, dọn dẹp lại những ngổn ngang tâm tư một ngăn trực tự.
Vị đau nào ta cần ôm vào lòng.
Nghe một câu hát thấy lòng ta nức nở, cứ quay hoài trong tâm khảm.
Đi qua bao cuộc vui, vẫn thấy mình cô độc.
Đi qua ngày gió nổi, thấy lòng mình hoang hoải.
Đi qua bao mặt người, bỗng lòng chợt hỏi lòng "Triệu người quen có mấy người thân"
Ta đi tìm gì trong những hục tủ của lòng người. Làm sao biết trong tim người mỉm cười hân hoan những gì ta chắt gửi.
Khi cái quan trọng nhất đời người là một bờ vai tin cậy để nương tựa, say đắm vị bình an.
Nhưng câu trả lời vọng lại từ chốn hư vô.
Một thoáng ta nhận ra lòng người không rộng như ta tưởng, những vỏ bọc của niềm tin được vỗ về vẫn còn nguyên lời tình sự, nồng nặc tình nghĩa nằm bên “bức tường” đổ nát.
Vô tình ta dẫm phải mảnh vỡ ngộ nhận.
Thôi....................
Ta về quét chiều gom thành tối, dọn dẹp lại những ngổn ngang tâm tư một ngăn trực tự.
Vị đau nào ta cần ôm vào lòng.
Vị
ngọt nào ta cần sớt chia.
Và
Vị nào ta cần vứt vào sọt hư không.
Có thể ta sai, khi chọn lựa một niềm tin để ký gửi, trước ngôn từ thịnh soạn, ta mới biết mình vô cảm trước những hờn ghen vắng mặt.
Niềm hân hoan ta tuột rơi, cuốn ta nằm gọn giữa lòng nức nở.
Có thể ta sai, khi chọn lựa một niềm tin để ký gửi, trước ngôn từ thịnh soạn, ta mới biết mình vô cảm trước những hờn ghen vắng mặt.
Niềm hân hoan ta tuột rơi, cuốn ta nằm gọn giữa lòng nức nở.
Niềm đau bỗng toác nảy mầm như hạt thóc, ta mệt mỏi giữa chợ đời, cõi
lòng đã vị ngã chẳng có chất gì làm xúc tác kích thích tố đựng niềm vui ta trở
lại.
Lại một ngày nữa ta chìm vào u tịch, hành trang đến nụ cười như cõi vô thường. Ta lơ lững và thấy thi hài niềm tin rơi giữa ngân hà xa lắc. Phiền não tận trùng khơi bỗng dưng nỗi sóng trỗi dây.
Lại một ngày nữa ta chìm vào u tịch, hành trang đến nụ cười như cõi vô thường. Ta lơ lững và thấy thi hài niềm tin rơi giữa ngân hà xa lắc. Phiền não tận trùng khơi bỗng dưng nỗi sóng trỗi dây.
Ôi! Mệt lắm con tim này, hơi thở cũng nhoài uể oải.
Chịu nỗi không, khi cứ ngây thơ ôm bọt sóng, rong ruỗi đuổi bắt một bến tựa. Để rồi cơn bão nổi phun lên lời giông tố.
Ta nhìn vào khoảng không lạnh ngắt, người đi qua ta một ngày không để lại dấu chân vui.
Rồi một ngày nữa đi qua, ta sững sờ nuối tiếc đã để rơi chút nắng...
Chịu nỗi không, khi cứ ngây thơ ôm bọt sóng, rong ruỗi đuổi bắt một bến tựa. Để rồi cơn bão nổi phun lên lời giông tố.
Ta nhìn vào khoảng không lạnh ngắt, người đi qua ta một ngày không để lại dấu chân vui.
Rồi một ngày nữa đi qua, ta sững sờ nuối tiếc đã để rơi chút nắng...
Ta cứ đọc khúc buồn mê mải...thấy khắc khoải với những cái như bong bóng niềm tin, như có cơn gió thổi qua xác lá lạnh lùng tan tác. Đời người cũng có khi chỉ là thoáng chốc rồi mất biệt về cõi hư vô. Có thể còn sống hình như là quá đủ với ai đó...
Trả lờiXóaVui lên nhé TT, bởi phía trước ta dù có mịt mù hỏng thấy đường đi nữa thì Ta vẫn là ta giữa đất trời..
Cuối tuần tràn đầy niềm vui, an lành và hạnh phúc em nhé
Trả lờiXóahttp://farm8.staticflickr.com/7243/7373753836_f040c56af4_b.jpg
Ta về quét chiều gom thành tối, dọn dẹp lại những ngổn ngang tâm tư một ngăn trực tự. Vị đau nào ta cần ôm vào lòng.
Trả lờiXóaVị ngọt nào ta cần sớt chia.
Và Vị nào ta cần vứt vào sọt hư không.
Uh, dọn dẹp cảm xúc đi e gái, lúc đó sẽ hiểu, cái nào cần giữ lại, cái nào cần quẳng đi.
yêu e!
Tìm sợi nắng vàng hoàng hôn mơ
Trả lờiXóaMà sao mãi khuất khuất xa mờ
Nghe tim run rẩy lòng nức nở
Mong một buộc ràng rồi vẩn vơ
.
Biết bao cuộc đời chạm tình cờ
Triệu người quen ta mấy lời thơ
Ồn ào nhân thế mà sao vắng
Chỉ một người thân mà vẫn chờ
.
Cứ tìm bới mãi dọc thời gian
Hoài niệm mà như chảy thở than
Chẳng thấy nụ cười bờ vai ấm
Và cả trong lòng bóng thân quen
.
Chỉ giăng mờ mắt thoảng hư không
Âms tình chẳng thấy chỉ gió dông
Sạt lở lòng người đời vênh nhịp
Nói vui cười đấy tâm lạnh đồng
.
Nhủ lòng quay lại với chính ta
Gom tâm êm ấm dưới mái nhà
Thả vào đêm vắng chen đua ấy
Vá lại dạ sầu bước đời qua
.
Chẳng lẽ cuộc đời chỉ thế sao
Nào đâu mơ trăng nhốt lồng sao
Chỉ lời thương nhớ bờ vai ấm
Chút nhỏ vậy thôi lệ lại trào ...................
...............
Đèn khuya thức trắng rối lòng tơ
Trả lờiXóaChiếc bóng đơn côi khóc hững hờ
Dấu kín tình xưa trong huyết lệ
Còn đâu ngày ấy góc trời mơ ?
--Bangbang ghé thăm Thảo Trinh chúc Bạn nhiều niềm vui !!
Trang sang thăm Thảo Trịnh nè.....wooooooo....một thời gian dài không gặp hôm nay thấy bạn rất vui....tay bắt mặt mùng...chu2c bạn luôn hạnh phúc và may ắn Thảo Tr5inh nhé.....Bên blog tieng viet bạn có tạo blog khong?....Trang thấy anh Hoàng Anh ở bên blog tieng viet đó....có gì Thảo xây nhà bên ấy cho vui nha....
Trả lờiXóaÔm TT cái nào ..lâu quá rồi gần 2 năm thì phải ..nhớ bạn nhiều ..
XóaSang thăm Chinh thảo ! chúc Em luôn vui vẻ và Hạnh phúc Trong cuộc sống !
Trả lờiXóahttp://i1049.photobucket.com/albums/s386/trumuon/anigif_zps9092d2a2.gif
Cảm ơn anh nhé ...Chúc Anh cũng gd tối an vui ..
XóaÔi trinh thảo đi đâu rồi
Trả lờiXóaHai năm vắng biệt, ta ngồi hỏi ai?
Tối ngọt ngào nghen TT.
Lâu quá rồi Anh nhỉ ...Rất vui vì còn nhớ tới TT ..Tối ấm áp anh nhé ..
Xóachị trinh thảo là ai vậy ạ
Trả lờiXóaTrinh Thảo là Trinh Thảo ...??
XóaTay em ngắt sợi lụa đào
Trả lờiXóaTháng Năm Ve gọi xôn xao Hạ vàng .